Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về bài thơ hạt gạo làng ta(tối thiểu 1 trang giấy) Học liệu Hỏi đáp Đăng nhập Đăng ký Thơ 8/3 Hay Nhất 2022 ️️ Bài Thơ Ngày Mùng 8 Tháng 3 Admin 17/10/2022 Tổng Hợp 0 Comments Và ngày Quốc tế đàn bà lại cho – ngày mồng 8 mon 3 – ngày của các người mẹ, fan vợ, tình nhân và tất cả những người thiếu nữ nói chung. CHÙM BÀI THƠ VỀ HOA GẠO, MÙA HOA THÁNG 3 HAY NHẤT. Khi nghĩ đến làng quê Việt Nam chúng ta liền liên tưởng đến ngay bức tranh yên bình, đồng lúa bạt ngàn một màu xanh ngát hay trở sắc vàng mỗi khi vào vụ mùa, lúa chín nặng trĩu từng cành đung đưa trong gió. Có người lại Chùm thơ Hoa Gạo hay, tình thơ hoa gạo tháng 3 mới nhất. Tuyển chọn những bài thơ tự sáng tác mới nhất viết về những mối tình, những kỷ niệm bên cây hoa Gạo (còn gọi là hoa Mộc Miên) nở rộ khi tháng 3 về. Bài thơ: Cây gạo - Có cây bông gạo - Mọc ở ven đê, Sắp đến mùa hè - Hoa đua nhau nở, Hoa gạo rực đỏ, Bông gạo trắng tinh, Gió thổi rung rinh Những bài thơ hay về hoa gạo. Những bông hoa gạo nở vào tháng Ba đỏ miên man đẹp biết bao, như muốn níu lòng mọi người mỗi khi vô tình phát hiện ở những ngả đường của làng quê. Một số bài thơ hay nói về hình ảnh hoa gạo tháng 3 : Lời hẹn mùa hoa gạo – Thơ: Nguyên Dũ Nhớ về năm tháng tuổi thơ Quê hương tiếng mẹ ầu ơ ngọt ngào. 2019 Thơ Chu Long. Bài thơ: VỀ QUÊ EM NHÉ. VỀ QUÊ EM NHÉ Về quê em nhé – Về quê Ngắm dòng sông lượn con đê hiền hòa Vị đất ngọt sắc phù sa Hương đồng gió nội quê nhà mênh mang Bóng tre rợp mát đường làng UNwxmo. Chùm Thơ Về Hoa Gạo Tháng 3! Cứ mỗi độ tháng 3, đất trời trong như ngọc. Những tia nắng ngã vàng ươm, sóng sánh rót xuống vạn vật. Những ngày này, hoa gạo đỏ rực một góc trời bình yên, những đàn én, những con đường quanh co càng làm tôn thêm vẻ đẹp huyền ảo của mùa hoa gạo. Những bông gạo thắp lên ngọn lửa đỏ, điểm xuyết một góc trời. Tháng 3 mùa hoa gạo nở, xuất hiện đầu tiên là những chiếc nụ xanh đậm và lấm tấm lòi ra những mầu đỏ đầu tiên của cánh hoa. Tiết trời mùa này thoáng đãng, con con người dường như có nhiều thời gian và cảm xúc hơn để ngắm nhìn sự thay đổi từng ngày của những cánh hoa gạo. Nếu các bạn chưa biết, thì hoa gạo còn có những cái tên nghe rất mỹ miều như hoa Pơ lang, hoa Mộc Miên. Cái tên vừa mới nghe thôi cũng đủ để bạn đọc nhớ đến những áng thơ rất đẹp, giàu chất nhạc, chất họa, chạm đến trái tim người đọc khi về tháng ba và hoa gạo. Trong đó phải kể tên một số bài thơ về hoa gạo tháng 3 nổi tiếng như Ký Ức Người Xưa của Hoa Lư, Chị Bỏ Mùa Hoa Gạo của Nguyễn Đăng Thanh, Tháng Ba Bình Yên của Hồ Viết Bình và nhiều bài thơ hay khác mời các bạn theo dõi ngay dưới đây. Tháng Ba Bình Yên – Tác Giả Hồ Viết Bình Lập loè cây gạo ra hoa Nghe trong sâu thẳm cây đa, đình làng Ẩn trong tiềm thức mơ màng Một vùng quê, một mùa vàng bội thu Xa xa vọng tiếng chim cu Rất bình yên, chúng đang gù gọi nhau Thong dong, vắt vẻo lưng trâu Triền đê mơn mởn một màu cỏ non. Ký Ức Người Xa – Tác Giả Hoa Lư Quê tôi đó Đầu làng trồng cây gạo Tháng ba về mang sắc áo đỏ tươi Rét Nàng Bân khẽ chạm nhẹ môi người Gió vu vơ chuyển trời sang màu nắng Làng tôi đó sớm đồng xanh phẳng lặng Đường quanh co vui vang tiếng trẻ thơ Hoa gạo rụng hương nồng như hơi thở Gọi Chim bày ríu rít giữa chiều buông Tháng ba về ruộng vườn vương nắng nhẹ Ngõ nhà mình ai vẽ cánh hoa xoan Nghiêng bờ ao hoa mướp được mùa vàng Bầu thương bí chung giàn cùng trổ trái Chiều quê tôi hoàng hôn như nhẫn nại Có lẽ chờ người mải miết đồng xa Khói bếp thơm mùi rạ quyện mái nhà Ấy là vị cơm cà rau mắm cáy Bao lâu rồi ký ức vẫn còn đây Miền dấu yêu tràn đầy tim tâm trí Nửa hồn quê pha nửa hồn phố thị Ta gửi trao giữ trọn vị quê hương Chị Bỏ Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Nguyễn Đăng Thanh Em đứng trên bờ, tiễn chị về phía bên sông Quay mặt bỏ đi, rẽ lối nào cũng gió chị ơi, tháng ba… đường làng mình nỡ đầy hoa Gạo độ có lẽ, thấy em buồn hoa khóc… Tụng ở triền sông. Chị ở bên chồng… Phía ấy có vui không??? Em nhớ cái rét nàng Bân năm nào chị cầm tay em ri chơi trốn tìm tránh gió ngang khóm co gà em ngắt rồi kết thành chiếc nhẫn chị đeo bao năm rồi kí ức ấy đem theo đến, dày công ti mầm thương, hạt nhớ đến cả bây giờ em vẫn ngây thơ nghĩ “Chị với mình Là chồng… là vợ” em… trẻ con đến buồn cười mà chị thì chẳng nhớ gì đâu! Có Một Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Đỗ Hương Lan Có một mùa hoa gạo của tháng 3 Sắc đỏ vương trên sân trường thanh vắng Ghế đá ngẩn ngơ, đâu tiếng cười, tiếng nói Xôn xao khoảng trời, trong sắc nắng đầu xuân Mùa gạo năm nay gợi những bâng khuâng Giảng đường ngủ yên cùng bảng đen, phấn trắng Góc sân trường gạo trổ bông đỏ thắm Hoa tung bay chẳng giữ lại cho mình Có một mùa hoa gạo của nghĩa tình Cây gạo trắng N-E-U toả bóng Mùa dịch Covy cùng đồng lòng, chung sức Bạn tạm đủ rồi, nhường ai khác cần hơn” Có một mùa hoa gạo trắng đơm bông Hoa gạo trường ta thấm mồ hôi, công sức Từng túi gạo là tấm lòng giang rộng Các lớp thày cô, bao thế hệ học trò Có một mùa cây gạo N-E-U Chia sẻ yêu thương vượt qua thời đại dịch Xua giá rét nàng Bân đến muộn Ấm tình người – mùa hoa gạo tháng 4! Lời Hẹn Mùa Hao Gạo – Tác Giả Nguyên Dũ Tháng ba hoa gạo nở rồi Chiều gom nắng nhạt anh ngồi chờ em Lật từng kỷ niệm ra xem Trinh nguyên còn giữ chẳng lem bụi trần Thầy u mấy lượt ân cần Tìm duyên mai mối xa gần nỉ non Một lời thề nguyện sắt son Còn bông hoa gạo vẫn còn chờ nhau Soi gương đếm sợi bạc màu Thuỷ chung vẫn trọn nhưng đau xót lòng Như cây hoa gạo giữa đồng Mênh mông hiu quạnh trổ bông cuối mùa Người ta phố thị đón đưa Để bông hoa gạo rụng thưa thớt buồn Chiều qua trời đổ mưa tuông Thương bông hoa gạo gió cuồng trốt xoay Lật xem rung ngón tay gầy Nhớ từng kỷ niệm đong đầy yêu thương Trôi dài hạt nhớ vấn vương Ướt bông hoa gạo bên đường tháng ba. Hoa Gạo Tháng Ba – Tác Giả Tạ Thăng Hùng Qua tuổi thơ rồi tôi mới đi xa Để lại tháng ba bên màu hoa gạo Tuổi học trò đỏ tươi trên màu áo Hẹn mùa xuân hoa gạo rủ nhau về. Tháng ba nồng nàn thay màu áo làng quê Tôi mê mải với những trò thơ dại Đã bao lần run run giơ tay hái Một nhành hoa nở đỏ bên đường. Mưa bụi bồi hồi khắp làng xóm thân thương Khói bếp lam chiều vẽ trên làn sương mỏng Tiếng mẹ ru hời ngọt ngào, sóng sánh Ngủ đi con, hoa gạo nở cha về. Ngày ấy ra đi cha đã hẹn thề Hoa gạo đỏ đầu làng muốn khóc Con lớn lên theo bao mùa mong ngóng Nơi chiến trường cha hẹn đến mùa sau. Ôi những cánh hoa đỏ thắm tươi màu Ươm kỷ niệm gieo vào dòng nhật ký Bài thơ tháng ba sao nồng nàn biết mấy Dạt dào hoa gạo thắm lòng ta. Tháng ba về rưng rức một màu hoa Như nhắc nhở người đi xa trở lại Hoa gạo đỏ nơi làng quê mê mải Cứ nao lòng biết mấy tháng ba ơi… Hoa Gạo Tháng Ba – Tác Giả Vũ Đình Phận Rực trời hoa gạo tháng ba Không dưng bổng nhớ người ta thế này! Em ơi còn nhớ những ngày, Thả trâu Cồn Khát nắng gay gắt hè * Đầu trần phơi tóc đỏ hoe Cưỡi trâu hôm sớm đi về bên nhau Anh xa Cồn Khát từ lâu Thế rồi em cũng làm dâu nhà nguời Nhớ về một thuở xa xôi Bỗng dưng dạ cứ bồi hồi… lạ không? Nhớ về một thuở lông bông Ngu ngơ khờ dại và không biết gì Tháng ngày nhanh tựa tên phi Để nay thầm tiếc…tiếc gì…biếṭ không? Hè sang! Trời thắp lửa hồng Lập lòe hoa gạo nở bung trên cành Sắc hồng rực giữa đồng xanh Đôi chim sáo hót trên cành vui sao Anh trèo lên tận nhành cao Một bông hoa gạo hái trao tặng mình Ửng hồng đôi má em xinh Anh ngơ ngẩn! Để vô tình… hoa rơi! Nhẹ nhàng như áng mây trôi! Phút giây xao động hồn tôi thẩn thờ Cái gì như thể mộng mơ… Cái màu hoa gạo! Bây giờ chưa quên! Thế rồi ngày tháng xa em Bông hoa gạo đỏ đã nên quả tròn Mừng em đầm ấm chồng con Anh về Cồn Khát không còn cây xưa… Đồng xanh thoang thoảng hương đưa Lơ thơ hoa lúa như vừa trổ bông Chiều quê cỏ nội hương đồng Cánh cò vẫy ráng mây hồng nẻo xa Bồi hồi hoa gạo tháng ba Em ơi Cồn Khát đã là ngày xưa… Nỗi Niềm Hoa Gạo – Tác Giả Vũ Đình Phận Đời lính, Nam bắc ngược xuôi nhiều miền đất lạ. Đi đâu, ở đâu tôi cũng gặp em, Mỗi năm vào hạ! Em đỏ rực trời Đồng Văn, Quản Bạ… Rừng Hà Giang đỏ nhuộm sắc cờ. Tôi đến Tây nguyên, Đại ngàn nắng gió, Ngắm nhìn Pơ-Lang thắm đỏ, Buôn làng Ê Đê. Em gái Ê đê thắm hồng môi hôn. Như hoa Pơ-Lang em đã hóa hồn… Rực cháy mãi tình yêu sơn nữ. 1 Người Tây nguyên gọi em là hoa Pơ -Lang, Người phương nam xứ Tàu gọi em là hoa Mộc Miên Miền quê tôi giản đơn gọi em là hoa Gạo Em thân thiết hiền lành, danh tiết thanh cao Tàn một đời hoa em nhắc nhở ngày mẹ ta tra hạt 2 Khi kết trái, em cho đời bông trắng gối êm… Em gần gũi thân quen Che nắng dân làng tôi ngồi nghỉ mát Đồng xa, nắng hè Thả hồn thư thái lắng nghe Vòm xanh rộn rã tiếng ve Cành cao chim hót họa bè du dương… Sừng sững đơn côi đứng giữa đồng, em dãi nắng dầm sương, Mỗi tháng Ba về bừng bừng sắc đỏ Như bó đuốc giữa trời xanh Như ngọn hải đăng, hoa tiêu soi tỏ. Người xa quê không lạc nẻo về… Em gọi hè về! Lập lòe hoa lửa. Lũ trẻ chăn trâu chúng tôi, Về quanh em bao đứa Tụ tập vui chơi. Rồng rắn lên mây Thả diều thổi sáo Nhảy cò, nhảy dây Trồng hoa trồng nụ Đánh đáo, chơi cù Thả đỉa ba ba Mải mê tam cúc, cỏ gà Bỏ trâu ăn lúa người la ời ời… Nhớ mãi em ơi! Lượm lặt hoa rơi, Cài đầu mấy cô bạn gái, Hát đùa ghẹo chơi ” Em như hoa gạo trên cây Thân anh như đám cỏ may bên đường Lạy trời cho cả gió sương Hoa gạo rụng xuống, lại luồn cỏ may” 3 … Làng tôi nay không còn hoa Gạo Mỗi năm hè về Thấy sao trống vắng mênh mông đồng quê Không bóng mát cây che Bờ vùng bờ thửa chang chang nắng hè Thiếu vắng tiếng ve Chim sáo, chào mào không nơi làm tổ Không cây, chim chẳng tìm về Trẻ chăn trâu không nơi tụ hội Vui đùa lượm cánh hoa rơi… Trò cũ xưa rồi, không ai nhớ nữa! Ôi những ngày xưa Xao lòng tha thiết! Nhìn đồng không cây… lòng sao nhớ tiếc! Hoa Gạo không còn, như mất tuổi thơ! Gạo ơi! Em là cổ thụ Trầm mặc uy nghi Em như cổng làng, mái đình bến nước… Mầu hoa máu đỏ Chưa hề phôi pha Nôn nao nhung nhớ Lòng người đi xa Núi chặt tâm ta Dù qua vật đổi sao dời Nỗi niềm hoa Gạo Bao giờ cho vơi! Cây Hoa Gạo – Tác Giả Lê Thị Mây Cây hoa gạo đầu làng sao rồi em Chỗ em tiễn trời xanh trôi tới Anh sẽ về còn em mãi đợi Bóng nắng tròn trong tay áo bà ba Tựa như máu dễ nào phai mất Đỏ khôn nguôi hoa ríu bàn chân Mỗi độ đường tháng ba vẫy gọi Gió qua làng thổi dọc đoàn quân Hoa gạo ơi đừng vừa rơi vừa đợi Mỗi xuân đi gom nhặt sắc lặng im Em nghe thấu lời nhớ cây nhức nhối Rằng anh sẽ về như em đã tin… Hoa Gạo – Tác Giả Thái Can Hoa gạo trên cây nở đỏ trời Lòng ta cũng nở với hoa tươi Như cô áo đỏ tình vừa nở Trên cặp môi son với nụ cười Đỏ ửng hoa say ánh nắng đào Đẹp như thiếu nữ đượm tình yêu Trong bầu không khí đầy mơ ước Rạo rực lòng xuân dưới trướng đào Rực rỡ lòng ta nhuốm sắc hoa Vì cô áo đỏ ở phương xa Tình yêu đỏ thắm như hoa gạo Và má cô em đỏ đậm đà Ta chọn vần thơ một sắc hồng Để cô áo đỏ tuyệt vời trông Trên cành cây gạo hoa càng thắm Càng thấy thơ ta sắc thắm nồng Hoa Gạo – Tác Giả Thâm Tâm Non tím, vì tan hết nắng tà Đường buồn bởi phố vắng người qua Lòng ai bầm tím, ai buồn tối Cũng tại rừng đời lạc lối ra Hoa gạo hôm nay rụng với chiều Để cành khô xác nứt như kêu Từng cây một rách nào ai vá Ai vá lành cây đã rách nhiều? Tôi ngỡ nàng đi lượm cánh hoa Biếu nàng với cả một bài ca Nhưng hồn thi sĩ – hồn tư tưởng Nhuộm máu trong tôi đỏ chói loà! Ngó giọt hoa kia ngã xuống đường Chao ơi! tôi sợ ở nhà thương Bao nhiêu miệng thổ bao nhiêu huyết Khi những lòng đau ngã xuống giường. Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Đỗ Hữu Tịch Tháng ba hoa gạo nở Nhuộm hồng bến sông quê Bầy sáo về mở hội Ríu rít suốt mùa hè Đò cắm sào vẫn đợi Sao người xưa khônh về? Bến sông còn in bóng Người đi quên lời thề! Quên cả mùa hoa gạo Nhuộm hồng bến sông quê! Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Nhã Vy Lại thêm nữa một mùa hoa gạo nở Để chiều buông nhuộm đỏ cả góc trời Đường làng xưa mà chân bước chơi vơi Kỷ niệm ùa về khơi mầu nhung nhớ Ngày tiễn em từng cánh hoa gạo vỡ Lòng anh đau lệ đổ đầy tim côi Nào ngờ đâu từ đó anh lẻ đôi Tiễn em đi rồi lòng anh đau vỡ Cũng từ đó tình đầu anh dang dở Mỗi tháng ba gạo nở, lệ mặn môi Những giọt thương hối hả thời gian trôi Hoang hoải nhớ một thời tình đã lỡ Em còn nhớ chăng khi về bên nớ Hay quên rồi cảnh cũ đã phai phôi Mùa gạo nở đâu lẽ bạc như vôi Cho anh ôm tình côi về bến lỡ Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Nguyên Hữu Gạo nở hoa rồi đó tháng ba Trời xanh cháy đỏ một mầu à Như từng đốm lửa đi tìm Hạ Cũng thể sao vàng kiếm gọi ta Rạo rực lòng người xa xứ quá Bồi hồi ngực kẻ tại quê nha Giao hoà tĩnh lặng trong bùng phá Hiếm thấy trên đời! Đẹp thật Wa… Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Hồng Nhung Em ở đây không có mùa hoa gạo đỏ rực trời đốt cháy tháng ba cho lòng ai thổn thức lúc chia xa quay quắt bước mà hồn còn một nửa hoa gạo đỏ như trái tim thắp lửa cây nêu xưa vươn thẳng giữa bầu trời lời hẹn ước mối tình nghèo dang dở nên thần mưa day dứt mãi không thôi hoa gạo nở… hoa gạo rơi… như muốn gởi một linh hồn bất diệt ước gì em một lần tận mặt nâng cánh hoa nghe rưng rức cùng người buổi sớm tinh sương vương hơi thở trên đồi từng bầy chim bay về kêu lảnh lót chích chòe, sáo nâu… râm ran đắng đót hút mật hương hoa cho tiếng hót vang trời gửi vào em một ít nhé anh ơi nhờ mây gió gói cái màu hoa đỏ như màu máu chảy tràn trong huyết quản dù mối tình kia vẫn xa đến muôn đời Có Một Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Thái Xuân Cứ tháng ba, hoa gạo đỏ trên cành Cảnh thơ mộng, như bức tranh nhớ mãi. Lòng xao xuyến, đan xen thời ngây dại Hai đứa yêu, sao ngại nói nên lời! Chỉ nhìn nhau, bằng ánh mắt nụ cười Tình tri kỷ, phiêu du đời lãng mạn. Luôn mong ước, phận duyên kia bầu bạn Nắm tay nhau, đến ngắm cả trời xuân. Trúc Mai hồng, ngỏ ý với tình thân Bên gốc gạo, yêu ngàn lần say đắm. Gió thoảng nhẹ, cánh hoa bay đẹp lắm Làng yên bình, sắc đỏ thắm miên man… Một ngày kia, giặc kéo đến hung tàn Loang máu lửa, cơ hàn cảnh loạn lạc. Dạ bối rối, người trai ra trận mạc Vì quê hương, ủy thác xả thân mình. Chiến tranh tàn, nắng ửng buổi bình minh Nhưng người lính, hy sinh không trở lại. Nằm yên nghỉ, nghìn thu vĩnh biệt mãi Đâu biết rằng, người con gái làng quê. Vẫn thủy chung, giữ trọn vẹn câu thề Từng ấp ủ, niềm tin yêu mòn mỏi. Bao năm tháng, đang thầm thì nhắc gọi Mảnh trăng gầy, đau nhói suốt đời mong. Xuân thì qua, đã mấy chục năm ròng Vẫn đứng đợi, người trong mơ một thuở. Tóc đã bạc, cánh hoa rơi nức nở Đợi anh về, đẫm lệ nhớ người xưa. Nỗi xé lòng, tiết tháng ba trời mưa Còn đâu nữa, thời xuân đua hương sắc. Người thương hỡi, hồn đau này ai nhắc? Hoa gạo buồn, nhuộm đỏ khắc vào tim. Có lẽ nào, người xưa chẳng về tìm Đem kỷ niệm, chôn vùi theo năm tháng. Trong tâm khảm, mỗi niềm đau đêm vắng Phía chân trời, hoa gạo phủ mộ xanh… Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Phạm Hương Hoa gạo tháng ba đỏ thắm trời Tựa thời con gái tuổi đôi mươi Hương thầm giấu vội trong đôi mắt Quyến rũ phơi bày bởi cánh môi Diễm ảo dòng trôi ngàn nét biếc Diệu huyền non nước vạn màu tươi Tầng mây đủ sắc xuân vừa vẽ Nón lá chao nghiêng bóng một người Nhớ Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Trần Thanh Minh Qua rồi hoa gạo tháng ba Mối tình ngày ấy chắc là đã quên Ngày xưa anh xách chiếc đèn Chỉ như đom đóm vẫn nhen lửa hồng Bây giờ chẳng biết nhớ không Cái thời sơ tán 1 qua đồng sợ ma Hai ta cùng ngõ cạnh nhà Buổi đêm đi học trường xa chung đèn Phải hôm mưa gió tối đen Giẫm vào hoa gạo tắt đèn ngã đau Đèn rơi nên đổ hết dầu Tuy rằng ngượng đấy dìu nhau đi về Hôm nay anh trở lại quê Hỏi người em gái dìu về năm nao Dừng xe nhớ trận mưa rào Làm cho hoa gạo lẫn vào cỏ xanh Mũ rơm 2 ướt hết cả vành Áo mưa chẳng có để anh che đầu Đèn chai 3 tắt mất còn đâu Cầm tay khi dắt qua cầu sợ ghê Cả hai tránh bước vào lề Đi tìm chỗ ấy làm mê mẩn lòng Còn đâu chỗ ngã mà mong Cây cầu giờ đã bê tông lâu rồi Có khi nào nghĩ đến tôi Hay quên cái ngã tận hồi tuổi xanh Nếu quên tôi cũng phải đành Bởi vì thời đó chiến tranh đấy mà. Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Nguyễn Văn Chiếu Cành gạo khoe màu đỏ sắc bông Thầm phô nét đẹp ở bên đồng Quê nhà em hứa nguyền tâm vẹn Phố thị chàng còn trọn ý không Mãi giữ tình yêu lòng đã nguyện Vẫn gìn chữ nợ dạ từng trông Chờ buồng cau trổ trầu xanh lá Sính lễ vu quy thỏa mặn nồng. Hạ Buồn – Tác Giả Đặng Hiệp Lại một mùa hoa gạo nữa rồi em Tình đôi ta đã chìm vào dĩ vãng Dẫu biết thế nhưng từ trong sâu thẳm Nhớ thương về khi tím nhẹ hoàng hôn Giọt mưa buồn rơi rụng xuống phố đêm Hàng cây lặng lá buông rèm đi ngủ Ký ức xưa trong tim Hoài trú ngụ Của một thời hai đứa đã từng yêu Lời hẹn thề ai bỏ lại phía sau Vùng kỷ niệm nay còn rong rêu phủ Nhành hoa gạo tàn rơi trên lối cũ Gợi hồn ta nức nở vết thương lòng Nỗi nhớ nào gọi mãi chẳng thành tên Lời thơ nghẹn hạ buồn rươm rướm lệ Dòng tạo hoá trớ trêu đời dâu bể Cánh phượng hồng in dấu cuộc tình đau Bến Cũ – Tác Giả Tân Yên Những bông hoa gạo đỏ Bến sông quê nở rồi Gió xuân rung nhè nhẹ Rực rỡ một góc trời Em sang sông lấy chồng Tháng ba mùa hoa gạo Để sông quê trống vắng Gửi buồn vào hư không Lại một mùa hoa gạo Bến quê cứ chạnh lòng Em giờ có hạnh phúc? Như em đã hằng mong Giờ em ở bên ấy Nhớ hoa gạo, bến sông? lâu rồi chưa về lại Còn nhớ người cũ không? Mùa Hoa Kỷ Niệm – Tác Giả Thương Huyền Chợt ùa về trong tháng Ba ngày đó Nơi có người em gái nhỏ tôi thương Quá nửa đời mà lòng còn vấn vương Cứ nhớ mãi đến con đường thuở ấy Cây gạo xưa giờ vẫn còn đứng đấy Em đâu rồi giờ ở tận nơi nao Nhặt hoa rơi mà lòng thấy chênh chao Ôi ký ức một thời bao mong nhớ Mối tình ấy tôi đắm say một thuở Đã thương rồi chẳng dám ngỏ lời yêu Để bây giờ mãi ngược gió trong chiều Màu hoa đỏ gợi bao điều muốn nói… Mặc cho thời gian trôi, mặc cho cuộc đời dâu bể, hoa gạo vẫn đều đặn đơm hoa mùa tháng ba. Trong dư vị của nắng xuân, lửa gạo bập bùng niềm ấm sáng, bừng lên khuôn mặt làng quê sau bao mùa lạnh giá. Ngoài kia, khoảng trời tháng ba đã lấp ló những bông gạo đầu mùa. Đi trên con đường làng phủ đầy hoa gạo. Miên man, thổn thức về một nỗi niềm khôn nguôi,… Vừa rồi là những bài thơ về mùa hoa gạo rất hay được sưu tầm từ nhiều tác giả khác nhau. Mỗi bài thơ là một niềm cảm xúc, miền ký ức gợi thương gợi nhớ. Hi vọng những bài thơ ở trên sẽ giúp bạn có một tháng 3 mùa hoa gạo thật ý nghĩa và cảm xúc, hàng ngày vẫn có những bài thơ hay về tình yêu, cuộc sống được sưu tầm và đăng tải trên danh mục thơ của Blog Hãy thường xuyên ghé thăm và đọc những bài thơ mới nhất nhé, chúc các bạn có những phút giây thư giãn bên những vần thơ. Chùm Thơ Về Hoa Gạo Tháng 3! Cứ mỗi độ tháng 3, đất trời trong như ngọc. Những tia nắng ngã vàng ươm, sóng sánh rót xuống vạn vật. Những ngày này, hoa gạo đỏ rực một góc trời bình yên, những đàn én, những con đường quanh co càng làm tôn thêm vẻ đẹp huyền ảo của mùa hoa gạo. Những bông gạo thắp lên ngọn lửa đỏ, điểm xuyết một góc trời. Tháng 3 mùa hoa gạo nở, xuất hiện đầu tiên là những chiếc nụ xanh đậm và lấm tấm lòi ra những mầu đỏ đầu tiên của cánh hoa. Tiết trời mùa này thoáng đãng, con con người dường như có nhiều thời gian và cảm xúc hơn để ngắm nhìn sự thay đổi từng ngày của những cánh hoa gạo. Nếu các bạn chưa biết, thì hoa gạo còn có những cái tên nghe rất mỹ miều như hoa Pơ lang, hoa Mộc Miên. Cái tên vừa mới nghe thôi cũng đủ để bạn đọc nhớ đến những áng thơ rất đẹp, giàu chất nhạc, chất họa, chạm đến trái tim người đọc khi về tháng ba và hoa gạo. Trong đó phải kể tên một số bài thơ về hoa gạo tháng 3 nổi tiếng như Ký Ức Người Xưa của Hoa Lư, Chị Bỏ Mùa Hoa Gạo của Nguyễn Đăng Thanh, Tháng Ba Bình Yên của Hồ Viết Bình và nhiều bài thơ hay khác mời các bạn theo dõi ngay dưới đây. Tháng Ba Bình Yên – Tác Giả Hồ Viết Bình Lập loè cây gạo ra hoa Nghe trong sâu thẳm cây đa, đình làng Ẩn trong tiềm thức mơ màng Một vùng quê, một mùa vàng bội thu Xa xa vọng tiếng chim cu Rất bình yên, chúng đang gù gọi nhau Thong dong, vắt vẻo lưng trâu Triền đê mơn mởn một màu cỏ non. Ký Ức Người Xa – Tác Giả Hoa Lư Quê tôi đó Đầu làng trồng cây gạo Tháng ba về mang sắc áo đỏ tươi Rét Nàng Bân khẽ chạm nhẹ môi người Gió vu vơ chuyển trời sang màu nắng Làng tôi đó sớm đồng xanh phẳng lặng Đường quanh co vui vang tiếng trẻ thơ Hoa gạo rụng hương nồng như hơi thở Gọi Chim bày ríu rít giữa chiều buông Tháng ba về ruộng vườn vương nắng nhẹ Ngõ nhà mình ai vẽ cánh hoa xoan Nghiêng bờ ao hoa mướp được mùa vàng Bầu thương bí chung giàn cùng trổ trái Chiều quê tôi hoàng hôn như nhẫn nại Có lẽ chờ người mải miết đồng xa Khói bếp thơm mùi rạ quyện mái nhà Ấy là vị cơm cà rau mắm cáy Bao lâu rồi ký ức vẫn còn đây Miền dấu yêu tràn đầy tim tâm trí Nửa hồn quê pha nửa hồn phố thị Ta gửi trao giữ trọn vị quê hương Chị Bỏ Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Nguyễn Đăng Thanh Em đứng trên bờ, tiễn chị về phía bên sông Quay mặt bỏ đi, rẽ lối nào cũng gió chị ơi, tháng ba… đường làng mình nỡ đầy hoa Gạo độ có lẽ, thấy em buồn hoa khóc… Tụng ở triền sông. Chị ở bên chồng… Phía ấy có vui không??? Em nhớ cái rét nàng Bân năm nào chị cầm tay em ri chơi trốn tìm tránh gió ngang khóm co gà em ngắt rồi kết thành chiếc nhẫn chị đeo bao năm rồi kí ức ấy đem theo đến, dày công ti mầm thương, hạt nhớ đến cả bây giờ em vẫn ngây thơ nghĩ “Chị với mình Là chồng… là vợ” em… trẻ con đến buồn cười mà chị thì chẳng nhớ gì đâu! Có Một Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Đỗ Hương Lan Có một mùa hoa gạo của tháng 3 Sắc đỏ vương trên sân trường thanh vắng Ghế đá ngẩn ngơ, đâu tiếng cười, tiếng nói Xôn xao khoảng trời, trong sắc nắng đầu xuân Mùa gạo năm nay gợi những bâng khuâng Giảng đường ngủ yên cùng bảng đen, phấn trắng Góc sân trường gạo trổ bông đỏ thắm Hoa tung bay chẳng giữ lại cho mình Có một mùa hoa gạo của nghĩa tình Cây gạo trắng N-E-U toả bóng Mùa dịch Covy cùng đồng lòng, chung sức Bạn tạm đủ rồi, nhường ai khác cần hơn” Có một mùa hoa gạo trắng đơm bông Hoa gạo trường ta thấm mồ hôi, công sức Từng túi gạo là tấm lòng giang rộng Các lớp thày cô, bao thế hệ học trò Có một mùa cây gạo N-E-U Chia sẻ yêu thương vượt qua thời đại dịch Xua giá rét nàng Bân đến muộn Ấm tình người – mùa hoa gạo tháng 4! Lời Hẹn Mùa Hao Gạo – Tác Giả Nguyên Dũ Tháng ba hoa gạo nở rồi Chiều gom nắng nhạt anh ngồi chờ em Lật từng kỷ niệm ra xem Trinh nguyên còn giữ chẳng lem bụi trần Thầy u mấy lượt ân cần Tìm duyên mai mối xa gần nỉ non Một lời thề nguyện sắt son Còn bông hoa gạo vẫn còn chờ nhau Soi gương đếm sợi bạc màu Thuỷ chung vẫn trọn nhưng đau xót lòng Như cây hoa gạo giữa đồng Mênh mông hiu quạnh trổ bông cuối mùa Người ta phố thị đón đưa Để bông hoa gạo rụng thưa thớt buồn Chiều qua trời đổ mưa tuông Thương bông hoa gạo gió cuồng trốt xoay Lật xem rung ngón tay gầy Nhớ từng kỷ niệm đong đầy yêu thương Trôi dài hạt nhớ vấn vương Ướt bông hoa gạo bên đường tháng ba. Hoa Gạo Tháng Ba – Tác Giả Tạ Thăng Hùng Qua tuổi thơ rồi tôi mới đi xa Để lại tháng ba bên màu hoa gạo Tuổi học trò đỏ tươi trên màu áo Hẹn mùa xuân hoa gạo rủ nhau về. Tháng ba nồng nàn thay màu áo làng quê Tôi mê mải với những trò thơ dại Đã bao lần run run giơ tay hái Một nhành hoa nở đỏ bên đường. Mưa bụi bồi hồi khắp làng xóm thân thương Khói bếp lam chiều vẽ trên làn sương mỏng Tiếng mẹ ru hời ngọt ngào, sóng sánh Ngủ đi con, hoa gạo nở cha về. Ngày ấy ra đi cha đã hẹn thề Hoa gạo đỏ đầu làng muốn khóc Con lớn lên theo bao mùa mong ngóng Nơi chiến trường cha hẹn đến mùa sau. Ôi những cánh hoa đỏ thắm tươi màu Ươm kỷ niệm gieo vào dòng nhật ký Bài thơ tháng ba sao nồng nàn biết mấy Dạt dào hoa gạo thắm lòng ta. Tháng ba về rưng rức một màu hoa Như nhắc nhở người đi xa trở lại Hoa gạo đỏ nơi làng quê mê mải Cứ nao lòng biết mấy tháng ba ơi… Hoa Gạo Tháng Ba – Tác Giả Vũ Đình Phận Rực trời hoa gạo tháng ba Không dưng bổng nhớ người ta thế này! Em ơi còn nhớ những ngày, Thả trâu Cồn Khát nắng gay gắt hè * Đầu trần phơi tóc đỏ hoe Cưỡi trâu hôm sớm đi về bên nhau Anh xa Cồn Khát từ lâu Thế rồi em cũng làm dâu nhà nguời Nhớ về một thuở xa xôi Bỗng dưng dạ cứ bồi hồi… lạ không? Nhớ về một thuở lông bông Ngu ngơ khờ dại và không biết gì Tháng ngày nhanh tựa tên phi Để nay thầm tiếc…tiếc gì…biếṭ không? Hè sang! Trời thắp lửa hồng Lập lòe hoa gạo nở bung trên cành Sắc hồng rực giữa đồng xanh Đôi chim sáo hót trên cành vui sao Anh trèo lên tận nhành cao Một bông hoa gạo hái trao tặng mình Ửng hồng đôi má em xinh Anh ngơ ngẩn! Để vô tình… hoa rơi! Nhẹ nhàng như áng mây trôi! Phút giây xao động hồn tôi thẩn thờ Cái gì như thể mộng mơ… Cái màu hoa gạo! Bây giờ chưa quên! Thế rồi ngày tháng xa em Bông hoa gạo đỏ đã nên quả tròn Mừng em đầm ấm chồng con Anh về Cồn Khát không còn cây xưa… Đồng xanh thoang thoảng hương đưa Lơ thơ hoa lúa như vừa trổ bông Chiều quê cỏ nội hương đồng Cánh cò vẫy ráng mây hồng nẻo xa Bồi hồi hoa gạo tháng ba Em ơi Cồn Khát đã là ngày xưa… Nỗi Niềm Hoa Gạo – Tác Giả Vũ Đình Phận Đời lính, Nam bắc ngược xuôi nhiều miền đất lạ. Đi đâu, ở đâu tôi cũng gặp em, Mỗi năm vào hạ! Em đỏ rực trời Đồng Văn, Quản Bạ… Rừng Hà Giang đỏ nhuộm sắc cờ. Tôi đến Tây nguyên, Đại ngàn nắng gió, Ngắm nhìn Pơ-Lang thắm đỏ, Buôn làng Ê Đê. Em gái Ê đê thắm hồng môi hôn. Như hoa Pơ-Lang em đã hóa hồn… Rực cháy mãi tình yêu sơn nữ. 1 Người Tây nguyên gọi em là hoa Pơ -Lang, Người phương nam xứ Tàu gọi em là hoa Mộc Miên Miền quê tôi giản đơn gọi em là hoa Gạo Em thân thiết hiền lành, danh tiết thanh cao Tàn một đời hoa em nhắc nhở ngày mẹ ta tra hạt 2 Khi kết trái, em cho đời bông trắng gối êm… Em gần gũi thân quen Che nắng dân làng tôi ngồi nghỉ mát Đồng xa, nắng hè Thả hồn thư thái lắng nghe Vòm xanh rộn rã tiếng ve Cành cao chim hót họa bè du dương… Sừng sững đơn côi đứng giữa đồng, em dãi nắng dầm sương, Mỗi tháng Ba về bừng bừng sắc đỏ Như bó đuốc giữa trời xanh Như ngọn hải đăng, hoa tiêu soi tỏ. Người xa quê không lạc nẻo về… Em gọi hè về! Lập lòe hoa lửa. Lũ trẻ chăn trâu chúng tôi, Về quanh em bao đứa Tụ tập vui chơi. Rồng rắn lên mây Thả diều thổi sáo Nhảy cò, nhảy dây Trồng hoa trồng nụ Đánh đáo, chơi cù Thả đỉa ba ba Mải mê tam cúc, cỏ gà Bỏ trâu ăn lúa người la ời ời… Nhớ mãi em ơi! Lượm lặt hoa rơi, Cài đầu mấy cô bạn gái, Hát đùa ghẹo chơi ” Em như hoa gạo trên cây Thân anh như đám cỏ may bên đường Lạy trời cho cả gió sương Hoa gạo rụng xuống, lại luồn cỏ may” 3 … Làng tôi nay không còn hoa Gạo Mỗi năm hè về Thấy sao trống vắng mênh mông đồng quê Không bóng mát cây che Bờ vùng bờ thửa chang chang nắng hè Thiếu vắng tiếng ve Chim sáo, chào mào không nơi làm tổ Không cây, chim chẳng tìm về Trẻ chăn trâu không nơi tụ hội Vui đùa lượm cánh hoa rơi… Trò cũ xưa rồi, không ai nhớ nữa! Ôi những ngày xưa Xao lòng tha thiết! Nhìn đồng không cây… lòng sao nhớ tiếc! Hoa Gạo không còn, như mất tuổi thơ! Gạo ơi! Em là cổ thụ Trầm mặc uy nghi Em như cổng làng, mái đình bến nước… Mầu hoa máu đỏ Chưa hề phôi pha Nôn nao nhung nhớ Lòng người đi xa Núi chặt tâm ta Dù qua vật đổi sao dời Nỗi niềm hoa Gạo Bao giờ cho vơi! Cây Hoa Gạo – Tác Giả Lê Thị Mây Cây hoa gạo đầu làng sao rồi em Chỗ em tiễn trời xanh trôi tới Anh sẽ về còn em mãi đợi Bóng nắng tròn trong tay áo bà ba Tựa như máu dễ nào phai mất Đỏ khôn nguôi hoa ríu bàn chân Mỗi độ đường tháng ba vẫy gọi Gió qua làng thổi dọc đoàn quân Hoa gạo ơi đừng vừa rơi vừa đợi Mỗi xuân đi gom nhặt sắc lặng im Em nghe thấu lời nhớ cây nhức nhối Rằng anh sẽ về như em đã tin… Hoa Gạo – Tác Giả Thái Can Hoa gạo trên cây nở đỏ trời Lòng ta cũng nở với hoa tươi Như cô áo đỏ tình vừa nở Trên cặp môi son với nụ cười Đỏ ửng hoa say ánh nắng đào Đẹp như thiếu nữ đượm tình yêu Trong bầu không khí đầy mơ ước Rạo rực lòng xuân dưới trướng đào Rực rỡ lòng ta nhuốm sắc hoa Vì cô áo đỏ ở phương xa Tình yêu đỏ thắm như hoa gạo Và má cô em đỏ đậm đà Ta chọn vần thơ một sắc hồng Để cô áo đỏ tuyệt vời trông Trên cành cây gạo hoa càng thắm Càng thấy thơ ta sắc thắm nồng Hoa Gạo – Tác Giả Thâm Tâm Non tím, vì tan hết nắng tà Đường buồn bởi phố vắng người qua Lòng ai bầm tím, ai buồn tối Cũng tại rừng đời lạc lối ra Hoa gạo hôm nay rụng với chiều Để cành khô xác nứt như kêu Từng cây một rách nào ai vá Ai vá lành cây đã rách nhiều? Tôi ngỡ nàng đi lượm cánh hoa Biếu nàng với cả một bài ca Nhưng hồn thi sĩ – hồn tư tưởng Nhuộm máu trong tôi đỏ chói loà! Ngó giọt hoa kia ngã xuống đường Chao ơi! tôi sợ ở nhà thương Bao nhiêu miệng thổ bao nhiêu huyết Khi những lòng đau ngã xuống giường. Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Đỗ Hữu Tịch Tháng ba hoa gạo nở Nhuộm hồng bến sông quê Bầy sáo về mở hội Ríu rít suốt mùa hè Đò cắm sào vẫn đợi Sao người xưa khônh về? Bến sông còn in bóng Người đi quên lời thề! Quên cả mùa hoa gạo Nhuộm hồng bến sông quê! Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Nhã Vy Lại thêm nữa một mùa hoa gạo nở Để chiều buông nhuộm đỏ cả góc trời Đường làng xưa mà chân bước chơi vơi Kỷ niệm ùa về khơi mầu nhung nhớ Ngày tiễn em từng cánh hoa gạo vỡ Lòng anh đau lệ đổ đầy tim côi Nào ngờ đâu từ đó anh lẻ đôi Tiễn em đi rồi lòng anh đau vỡ Cũng từ đó tình đầu anh dang dở Mỗi tháng ba gạo nở, lệ mặn môi Những giọt thương hối hả thời gian trôi Hoang hoải nhớ một thời tình đã lỡ Em còn nhớ chăng khi về bên nớ Hay quên rồi cảnh cũ đã phai phôi Mùa gạo nở đâu lẽ bạc như vôi Cho anh ôm tình côi về bến lỡ Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Nguyên Hữu Gạo nở hoa rồi đó tháng ba Trời xanh cháy đỏ một mầu à Như từng đốm lửa đi tìm Hạ Cũng thể sao vàng kiếm gọi ta Rạo rực lòng người xa xứ quá Bồi hồi ngực kẻ tại quê nha Giao hoà tĩnh lặng trong bùng phá Hiếm thấy trên đời! Đẹp thật Wa… Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Hồng Nhung Em ở đây không có mùa hoa gạo đỏ rực trời đốt cháy tháng ba cho lòng ai thổn thức lúc chia xa quay quắt bước mà hồn còn một nửa hoa gạo đỏ như trái tim thắp lửa cây nêu xưa vươn thẳng giữa bầu trời lời hẹn ước mối tình nghèo dang dở nên thần mưa day dứt mãi không thôi hoa gạo nở… hoa gạo rơi… như muốn gởi một linh hồn bất diệt ước gì em một lần tận mặt nâng cánh hoa nghe rưng rức cùng người buổi sớm tinh sương vương hơi thở trên đồi từng bầy chim bay về kêu lảnh lót chích chòe, sáo nâu… râm ran đắng đót hút mật hương hoa cho tiếng hót vang trời gửi vào em một ít nhé anh ơi nhờ mây gió gói cái màu hoa đỏ như màu máu chảy tràn trong huyết quản dù mối tình kia vẫn xa đến muôn đời Có Một Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Thái Xuân Cứ tháng ba, hoa gạo đỏ trên cành Cảnh thơ mộng, như bức tranh nhớ mãi. Lòng xao xuyến, đan xen thời ngây dại Hai đứa yêu, sao ngại nói nên lời! Chỉ nhìn nhau, bằng ánh mắt nụ cười Tình tri kỷ, phiêu du đời lãng mạn. Luôn mong ước, phận duyên kia bầu bạn Nắm tay nhau, đến ngắm cả trời xuân. Trúc Mai hồng, ngỏ ý với tình thân Bên gốc gạo, yêu ngàn lần say đắm. Gió thoảng nhẹ, cánh hoa bay đẹp lắm Làng yên bình, sắc đỏ thắm miên man… Một ngày kia, giặc kéo đến hung tàn Loang máu lửa, cơ hàn cảnh loạn lạc. Dạ bối rối, người trai ra trận mạc Vì quê hương, ủy thác xả thân mình. Chiến tranh tàn, nắng ửng buổi bình minh Nhưng người lính, hy sinh không trở lại. Nằm yên nghỉ, nghìn thu vĩnh biệt mãi Đâu biết rằng, người con gái làng quê. Vẫn thủy chung, giữ trọn vẹn câu thề Từng ấp ủ, niềm tin yêu mòn mỏi. Bao năm tháng, đang thầm thì nhắc gọi Mảnh trăng gầy, đau nhói suốt đời mong. Xuân thì qua, đã mấy chục năm ròng Vẫn đứng đợi, người trong mơ một thuở. Tóc đã bạc, cánh hoa rơi nức nở Đợi anh về, đẫm lệ nhớ người xưa. Nỗi xé lòng, tiết tháng ba trời mưa Còn đâu nữa, thời xuân đua hương sắc. Người thương hỡi, hồn đau này ai nhắc? Hoa gạo buồn, nhuộm đỏ khắc vào tim. Có lẽ nào, người xưa chẳng về tìm Đem kỷ niệm, chôn vùi theo năm tháng. Trong tâm khảm, mỗi niềm đau đêm vắng Phía chân trời, hoa gạo phủ mộ xanh… Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Phạm Hương Hoa gạo tháng ba đỏ thắm trời Tựa thời con gái tuổi đôi mươi Hương thầm giấu vội trong đôi mắt Quyến rũ phơi bày bởi cánh môi Diễm ảo dòng trôi ngàn nét biếc Diệu huyền non nước vạn màu tươi Tầng mây đủ sắc xuân vừa vẽ Nón lá chao nghiêng bóng một người Nhớ Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Trần Thanh Minh Qua rồi hoa gạo tháng ba Mối tình ngày ấy chắc là đã quên Ngày xưa anh xách chiếc đèn Chỉ như đom đóm vẫn nhen lửa hồng Bây giờ chẳng biết nhớ không Cái thời sơ tán 1 qua đồng sợ ma Hai ta cùng ngõ cạnh nhà Buổi đêm đi học trường xa chung đèn Phải hôm mưa gió tối đen Giẫm vào hoa gạo tắt đèn ngã đau Đèn rơi nên đổ hết dầu Tuy rằng ngượng đấy dìu nhau đi về Hôm nay anh trở lại quê Hỏi người em gái dìu về năm nao Dừng xe nhớ trận mưa rào Làm cho hoa gạo lẫn vào cỏ xanh Mũ rơm 2 ướt hết cả vành Áo mưa chẳng có để anh che đầu Đèn chai 3 tắt mất còn đâu Cầm tay khi dắt qua cầu sợ ghê Cả hai tránh bước vào lề Đi tìm chỗ ấy làm mê mẩn lòng Còn đâu chỗ ngã mà mong Cây cầu giờ đã bê tông lâu rồi Có khi nào nghĩ đến tôi Hay quên cái ngã tận hồi tuổi xanh Nếu quên tôi cũng phải đành Bởi vì thời đó chiến tranh đấy mà. Mùa Hoa Gạo – Tác Giả Nguyễn Văn Chiếu Cành gạo khoe màu đỏ sắc bông Thầm phô nét đẹp ở bên đồng Quê nhà em hứa nguyền tâm vẹn Phố thị chàng còn trọn ý không Mãi giữ tình yêu lòng đã nguyện Vẫn gìn chữ nợ dạ từng trông Chờ buồng cau trổ trầu xanh lá Sính lễ vu quy thỏa mặn nồng. Hạ Buồn – Tác Giả Đặng Hiệp Lại một mùa hoa gạo nữa rồi em Tình đôi ta đã chìm vào dĩ vãng Dẫu biết thế nhưng từ trong sâu thẳm Nhớ thương về khi tím nhẹ hoàng hôn Giọt mưa buồn rơi rụng xuống phố đêm Hàng cây lặng lá buông rèm đi ngủ Ký ức xưa trong tim Hoài trú ngụ Của một thời hai đứa đã từng yêu Lời hẹn thề ai bỏ lại phía sau Vùng kỷ niệm nay còn rong rêu phủ Nhành hoa gạo tàn rơi trên lối cũ Gợi hồn ta nức nở vết thương lòng Nỗi nhớ nào gọi mãi chẳng thành tên Lời thơ nghẹn hạ buồn rươm rướm lệ Dòng tạo hoá trớ trêu đời dâu bể Cánh phượng hồng in dấu cuộc tình đau Bến Cũ – Tác Giả Tân Yên Những bông hoa gạo đỏ Bến sông quê nở rồi Gió xuân rung nhè nhẹ Rực rỡ một góc trời Em sang sông lấy chồng Tháng ba mùa hoa gạo Để sông quê trống vắng Gửi buồn vào hư không Lại một mùa hoa gạo Bến quê cứ chạnh lòng Em giờ có hạnh phúc? Như em đã hằng mong Giờ em ở bên ấy Nhớ hoa gạo, bến sông? lâu rồi chưa về lại Còn nhớ người cũ không? Mùa Hoa Kỷ Niệm – Tác Giả Thương Huyền Chợt ùa về trong tháng Ba ngày đó Nơi có người em gái nhỏ tôi thương Quá nửa đời mà lòng còn vấn vương Cứ nhớ mãi đến con đường thuở ấy Cây gạo xưa giờ vẫn còn đứng đấy Em đâu rồi giờ ở tận nơi nao Nhặt hoa rơi mà lòng thấy chênh chao Ôi ký ức một thời bao mong nhớ Mối tình ấy tôi đắm say một thuở Đã thương rồi chẳng dám ngỏ lời yêu Để bây giờ mãi ngược gió trong chiều Màu hoa đỏ gợi bao điều muốn nói… Mặc cho thời gian trôi, mặc cho cuộc đời dâu bể, hoa gạo vẫn đều đặn đơm hoa mùa tháng ba. Trong dư vị của nắng xuân, lửa gạo bập bùng niềm ấm sáng, bừng lên khuôn mặt làng quê sau bao mùa lạnh giá. Ngoài kia, khoảng trời tháng ba đã lấp ló những bông gạo đầu mùa. Đi trên con đường làng phủ đầy hoa gạo. Miên man, thổn thức về một nỗi niềm khôn nguôi,… Vừa rồi là những bài thơ về mùa hoa gạo rất hay được sưu tầm từ nhiều tác giả khác nhau. Mỗi bài thơ là một niềm cảm xúc, miền ký ức gợi thương gợi nhớ. Hi vọng những bài thơ ở trên sẽ giúp bạn có một tháng 3 mùa hoa gạo thật ý nghĩa và cảm xúc, hàng ngày vẫn có những bài thơ hay về tình yêu, cuộc sống được sưu tầm và đăng tải trên danh mục thơ của Blog Hãy thường xuyên ghé thăm và đọc những bài thơ mới nhất nhé, chúc các bạn có những phút giây thư giãn bên những vần thơ. Tuyển chọn những bài thơ tự sáng tác mới nhất viết về những mối tình, những kỷ niệm bên cây hoa Gạo còn gọi là hoa Mộc Miên nở rộ khi tháng 3 về. thơ hoa gạo hay ảnh internet Chùm thơ tháng 3, tình khúc tháng ba lãng mạn nhất LỜI HẸN MÙA HOA GẠO Thơ Nguyên Dũ Tháng ba hoa gạo nở rồi Chiều gom nắng nhạt anh ngồi chờ em Lật từng kỷ niệm ra xem Trinh nguyên còn giữ chẳng lem bụi trần Thầy u mấy lượt ân cần Tìm duyên mai mối xa gần nỉ non Một lời thề nguyện sắt son Còn bông hoa gạo vẫn còn chờ nhau Soi gương đếm sợi bạc màu Thuỷ chung vẫn trọn nhưng đau xót lòng Như cây hoa gạo giữa đồng Mênh mông hiu quạnh trổ bông cuối mùa Người ta phố thị đón đưa Để bông hoa gạo rụng thưa thớt buồn Chiều qua trời đổ mưa tuông Thương bông hoa gạo gió cuồng trốt xoay Lật xem rung ngón tay gầy Nhớ từng kỷ niệm đong đầy yêu thương Trôi dài hạt nhớ vấn vương Ướt bông hoa gạo bên đường tháng ba. MÙA HOA GẠO Thơ Võ Quang Hân Tháng ba về hoa gạo trổ đầy bông Vương nắng nhạt ủ hương nồng trước ngõ Hôn lả lơi nhuỵ vàng bay theo gió Lá vô tình vò võ suốt canh thâu Bóng nguyệt trần rọi hoa rụng úa mầu Rơi vương vãi nhuốm âu sầu mộng ước Mùa hoa gạo ai sải chân vội bước Như cuộc tình mải vội lướt qua nhau Tháng ba về gợi nhớ những niềm đau Ngày hai đứa nói chung câu thề hẹn Em chúm chím nụ cười duyên bẽn lẽn Tình chúng mình ước hẹn mãi chung đôi Để hôm nay tình ấp ủ chia phôi Câu hẹn ước chung tình trôi muôn nẻo Mùa hoa gạo nhuốm nỗi niềm sầu héo Ôm cuộc tình lạnh lẽo lắm người ơi! Tháng ba về góp nhặt mảnh tình rơi Níu giữ lại giữa khoảng trời sâu thẳm Mùa hoa nở tình trôi xa vạn dặm Nhớ em nhiều lệ ướt đẫm trào tuôn… thơ hoa gạo tháng 3 ảnh internet BÀI THƠ EM NGHIÊNG…! Tác giả Toàn Tâm Hòa Em nghiêng cái nắng tháng ba Hứng hoa gạo rụng la đà bên sông Hạ về khắp cả trời không Hanh hao con nắng trải đồng vàng mơ Em nghiêng chiếc nón bài thơ Để tôi đánh rớt câu thơ của mình Biết cố ý…hay vô tình Em đong đưa một ánh nhìn…tôi say Em nghiêng theo gió lắt lay Để cho suối tóc vờn bay mộng thường Lạ kỳ một chút vấn vương Con tim loạn nhịp…cứ đường đột rung Em nghiêng gót ngọc ung dung Kiêu kỳ một chút, lạnh lùng bước qua Tay cầm hoa gạo tháng ba Để cho ai đó gần xa…yêu thầm. BÀI THƠ LỠ MỘT MÙA HOA Thơ Phú Sĩ Anh lại chờ đến mùa hoa gạo nở Tìm lại mình một khoảng lặng đơn côi Mùa hoa xưa nay đã khuất xa rồi Bởi ngày ấy anh vô tình gác lại Anh bỏ quên nỗi lòng hoa hoang dại Quên chiều vàng tê tái cánh hoa rơi Bước lang thang quên lối cũ chiều trôi Khi quay lại xa rồi màu hoa đỏ Anh có biết cánh hoa buồn ngày đó Như tiếng lòng mong đợi kẻ quên đò Để mùa về cơn gió gói mùa đi Để hôm nay còn gì trong kỷ niệm Anh có nhớ chuyện tình hoa sim tím Sắc hoa tàn ngất lịm nhạt màu mây Còn lại gì hương lan tỏa đâu đây Đã lỡ rồi một mùa hoa ngày ấy… hoa gạo đỏ rực trong tháng 3 ảnh internet Thơ Bình Minh Xưa anh hẹn đến mùa hoa gạo đỏ Anh trở về để thỏ thẻ lời yêu Thời gian đi mặc nắng sớm mưa chiều Hậu phương đó em đây nhiều ngóng đợi Xuân đã sang trời quê xanh vời vợi Lại đến mùa hoa Gạo ngóng người đi Hải đảo xa anh có nhớ những gì Lời buổi ấy thầm thì trong nắng sớm Em vẫn biết khi tình ta vừa chớm Lại chia xa mỗi đứa một con đường Để tình đầu còn mộng mị vấn vương Sầu lưu luyến quê nhà thương em đợi Dù cách xa đôi khi lòng chới với Mong anh về bên bến đợi hôm mai Rồi một ngày nắng đẹp một thân trai Về cùng em sải chân dài ta bước Anh ra đi vì quê hương đất nước Đón anh về chung bước một mùa hoa!! THƠ TÌNH MÙA HOA GẠO Tác giả Cao Hằng Em có nhớ mùa hoa gạo trước Xưa một thời nguyện ước ta trao Với anh luôn thấy nghẹn ngào Vì rằng nó đã in vào đáy tim. Ngày tạm biệt em tìm đường mới Dẫu biết rằng chới với lo toan Hẹn nhau sau nếu chu toàn Không quên mùa gạo em ngoan sẽ về. Anh tìm kiếm đam mê thuở dại Của những ngày hứa mãi trao nhau Nhặt bông hoa rụng úa màu Nâng lưu tự hỏi mà đau cõi lòng Nhớ ngày ấy chong chong mộng ước Mong đến ngày kiệu rước em qua Kết duyên se thắm mặn mà Mà giờ cách trở, nhạt nhoà tháng ba. Chùm thơ Hoa Xoan tháng 3 với những kỷ niệm đẹp thơ tháng ba hoa gạo ảnh internet THÁNG BA HOA GẠO MÀU TIM Thơ Vũ Thắm Tháng ba hoa gạo màu tim Ánh mắt xa vắng đưa tìm bóng xưa Thoảng trong làn gió nhẹ đưa Ngỡ ngàng ai bước như vừa quen thân Tháng ba thoáng chút tần ngần Lời thơ năm cũ ghép vần chưa trao Người đi xa khuất phương nào Có còn nhớ đến nôn nao thẹn thùng Tháng ba một chút ngại ngùng Trên đường chợt gặp đi chung lối về Qua rồi ngày tháng đam mê Hoa gạo vẫn đỏ lời thề nhạt phai… Nhặt đưa lên mái tóc cài Rực lên một nét trang đài đáng yêu Giờ đây mong nhớ từng chiều Mình em một bóng cô liêu bên thềm! NHỚ EM NHỚ MÙA HOA GẠO Thơ Nguyễn Thị Tính Thủa thơ bé mẹ thường hay dọa dẫm Thần cây đa ma cây gạo sợ không Anh chẳng sợ cứ đùa giỡn nhong nhong Cùng với em hai đứa mình quấn quýt Bao trò chơi tưng bừng vui ríu rít Tháng ba về vương vạt nắng vàng ươm Sóng sánh rơi khắp đầu ngõ cuối thôn Bông hoa gạo cũng bung đài nở đỏ Hoa lung linh sáng bừng như thắp lửa Đỏ rực khung trời ngây ngất hồn ta Thời gian trôi hai đứa phải chia xa Hoa thắm đỏ rung phím đàn lỗi nhịp Ngân trong anh nỗi buồn đau da diết Ký ức ngày nào nhớ quá em ơi Đôi chim non quấn quýt mãi không rời Anh nhớ em đỏ ửng hồng đôi má Phút chia tay men tình say đến lạ Ước ao sao thành đôi lứa vợ chồng Thời gian trôi em phai nhạt tình nồng Gieo trong anh nỗi buồn đau vời vợi Cây gạo già vẫn trổ hoa muôn lối Vẫn nồng nàn đỏ sắc thắm hoa tươi Nhưng tình em xa muôn nẻo đường đời Ký ức xưa một mình anh gặm nhấm Nay nát tan giữa đường đời thăm thẳm Chẳng dám hờn dám trách giận em đâu Nếu còn vương một chút nghĩ về nhau Em hãy nghĩ nhớ về mùa hoa gạo Dù dẫu nắng mưa bao mùa giông bão Cây vẫn xanh chồi nảy nụ đơm bông. thơ mùa hoa gạo ảnh internet THÁNG 3 MÙA HOA GẠO Thơ chưa rõ Chợt lạc vào, miền ký ức…thật xa Của tiết tháng ba, đỏ rực trời hoa gạo Thắp sáng trong tim, một miền yêu kỳ ảo Nghe thấy lòng mình, rạo rực…bởi vì sao??? Ai có về miền, ký ức…gió lao xao Giữ hộ chút, nắng hanh hao ngày hạ Cô bé ngẩn ngơ, nhìn cánh hoa tơi tả Bỗng chợt giật mình…thấy kỷ niệm dần xa Ai thắp nồng nàn lên cây gạo làng ta Đỏ rực rỡ, những màu hoa luyến nhớ Ai đã đi xa để một đời duyên nợ Không biết có còn, hay đã dở…mùa yêu Ai có đi về…miền ký ức cô liêu Xin gom hộ, những chiều hoa rực đỏ Cây gạo ưu tư, trong chiều đông trở gió Như vẫn đợi người, ngày đó…vẫn còn xa. NHỚ MÙA HOA GẠO Thơ Trần Quang Hải Anh vừa trở lại bến sông Đúng mùa hoa gạo trổ bông rực trời Ngậm ngùi nhặt cánh hoa rơi Bâng khuâng nỗi nhớ một thời bên nhau Những ngày anh ở tuyến đầu Nhớ em đẫm mấy giọt sầu đêm trôi Đã quen giá lạnh đơn côi Mà sao vẫn thấy chơi vơi ngập lòng Anh về lặng đứng bến sông Thấy con Sáo Sậu phiêu bồng bay xa Mưa rơi mờ mịt chiều tà Hoa Gạo vẫn đỏ…ngói nhà đã nâu Qua nhà chẳng thấy em đâu Hỏi thăm em đã qua cầu đi xa Câu thơ giành để làm quà Giờ đây còn lại nhạt nhòa dư âm Xa em mới có mấy năm Lá thư người gởi hỏi thăm dối lòng Trời chiều nay trở gió đông Thấy hoa gạo rụng bến sông não nề Chiến tranh, đi chẳng hẹn về Ở đâu cũng nhớ tình quê đậm đà Nhớ mùa hoa gạo rộ hoa Bỗng dưng khoé mắt thấy nhoà nhạt cay Nhặt bông hoa gạo chiều nay Nhớ màu hoa đỏ đắm say một thời. thơ nhớ mùa hoa gạo ảnh internet NHỚ MÙA HOA GẠO Thơ Nguyễn Đức Minh Miền quê nơi ấy tháng Ba Sông xưa bến cũ giờ xa lắm rồi Xuân đi về mãi cuối Trời Để cho hoa gạo rụng rơi đỏ màu. Triền đê đồng bãi sông Cầu Từng đàn cò trắng dãi dầu nuôi con Dư âm ngày ấy vẫn còn Quê nhà sau trước mộng tròn vời xa ! Hay là Gió mải bôn ba Quên mùa hoa gạo đuốc hoa đỏ trời Thời gian lặng lẽ dần trôi Cánh hoa gạo ấy còn rơi đường chiều ? Đời người đâu có bao nhiêu Ra đi ôm trọn bao điều bâng khuâng Lãng du tìm chốn phù vân Trông về quê mẹ muôn phần nhớ thương…! MÙA HOA GẠO Thơ Linh Đan Em nhớ lại, mùa hoa Gạo nở Bến rơi đầy, nhắc nhở Hè sang Bên kia Điệp cũng trổ vàng Làm lòng xao xuyến ngỡ ngàng mắt trao. Bông hoa Gạo, khát khao chờ nắng Khúc ca buồn, sâu nặng tình ai ” Chị Tôi ” bao tháng năm dài Chờ mong mòn mỏi duyên phai lệ nhoà. Giờ lặng lẽ, nhặt hoa thổn thức Ép vào dòng ký ức ngày nao Nhớ thương mà lệ tuôn trào Người không trở lại, hanh hao cuộc tình. Qua đêm tối ! Bình minh vẫy gọi Chị chớ buồn bởi mối tình xưa Hãy vui khúc nhạc giao mùa Giờ vui ngày mới như chưa bận lòng . tình thơ mùa hoa gạo ảnh internet CHIA TAY MÙA HOA GẠO Thơ Bình Minh Gạo đã nở đỏ trời quê ta đó Cánh mỏng manh theo gió gọi mùa hè Em vẫn còn nơi ấy vẫn lặng nghe Ngày xa cách nặng đè bao nỗi nhớ Ta xa nhau đúng vào mùa hoa nở Anh lên đường buông xách vở ra đi Kỷ niệm nào cho ta nhớ một khi Anh còn mãi khắc ghi ngày hôm đó Buồn lây lất vân vi cùng cây cỏ Em khóc oà nhăn nhó lúc hoàng hôn Tình đôi ta sao ai để dỗi hờn Đan nỗi nhớ chập chờn như cánh Én Trách làm chi nếu như tình không bén Xa nhau rồi nghèn nghẹn nỗi sầu rơi Cây Gạo năm nào hoa rụng tả tơi Ai còn nhớ một thời ta chung bước Anh ra đi vì non sông Đất nước Chỉ mong rằng nơi ấy được bình an Hoa Gạo giờ cho ai những thở than Cùng năm tháng bên trăng ngàn le lói. Khi nghĩ đến làng quê Việt Nam chúng ta liền liên tưởng đến ngay bức tranh yên bình, đồng lúa bạt ngàn một màu xanh ngát hay trở sắc vàng mỗi khi vào vụ mùa, lúa chín nặng trĩu từng cành đung đưa trong gió. Có người lại nhớ đến câu thơ quen thuộc thời thơ ấu đã được học “Quê hương là chùm kế ngọt cho con trèo hái mỗi ngày.” Nhưng còn một đặc trưng rất quen thuộc mà chúng ta không thể bỏ qua ở làng quê mà muốn nhắc tới đó là mùa hoa gạo nở đỏ rực vào dịp tháng 3, khiến những ai đi xa càng nhớ nhung da diết cảnh sắc quê hương mình. LỜI HẸN MÙA HOA GẠO Tháng ba hoa gạo nở rồi Chiều gom nắng nhạt anh ngồi chờ em Lật từng kỷ niệm ra xem Trinh nguyên còn giữ chẳng lem bụi trần Thầy u mấy lượt ân cần Tìm duyên mai mối xa gần nỉ non Một lời thề nguyện sắt son Còn bông hoa gạo vẫn còn chờ nhau Soi gương đếm sợi bạc màu Thuỷ chung vẫn trọn nhưng đau xót lòng Như cây hoa gạo giữa đồng Mênh mông hiu quạnh trổ bông cuối mùa Người ta phố thị đón đưa Để bông hoa gạo rụng thưa thớt buồn Chiều qua trời đổ mưa tuông Thương bông hoa gạo gió cuồng trốt xoay Lật xem rung ngón tay gầy Nhớ từng kỷ niệm đong đầy yêu thương Trôi dài hạt nhớ vấn vương Ướt bông hoa gạo bên đường tháng ba MÙA HOA GẠO Tháng ba về hoa gạo trổ đầy bông Vương nắng nhạt ủ hương nồng trước ngõ Hôn lả lơi nhuỵ vàng bay theo gió Lá vô tình vò võ suốt canh thâu Bóng nguyệt trần rọi hoa rụng úa mầu Rơi vương vãi nhuốm âu sầu mộng ước Mùa hoa gạo ai sải chân vội bước Như cuộc tình mải vội lướt qua nhau Tháng ba về gợi nhớ những niềm đau Ngày hai đứa nói chung câu thề hẹn Em chúm chím nụ cười duyên bẽn lẽn Tình chúng mình ước hẹn mãi chung đôi Để hôm nay tình ấp ủ chia phôi Câu hẹn ước chung tình trôi muôn nẻo Mùa hoa gạo nhuốm nỗi niềm sầu héo Ôm cuộc tình lạnh lẽo lắm người ơi! Tháng ba về góp nhặt mảnh tình rơi Níu giữ lại giữa khoảng trời sâu thẳm Mùa hoa nở tình trôi xa vạn dặm Nhớ em nhiều lệ ướt đẫm trào tuôn… LỠ MỘT MÙA HOA Anh lại chờ đến mùa hoa gạo nở Tìm lại mình một khoảng lặng đơn côi Mùa hoa xưa nay đã khuất xa rồi Bởi ngày ấy anh vô tình gác lại Anh bỏ quên nỗi lòng hoa hoang dại Quên chiều vàng tê tái cánh hoa rơi Bước lang thang quên lối cũ chiều trôi Khi quay lại xa rồi màu hoa đỏ Anh có biết cánh hoa buồn ngày đó Như tiếng lòng mong đợi kẻ quên đò Để mùa về cơn gió gói mùa đi Để hôm nay còn gì trong kỷ niệm Anh có nhớ chuyện tình hoa sim tím Sắc hoa tàn ngất lịm nhạt màu mây Còn lại gì hương lan tỏa đâu đây Đã lỡ rồi một mùa hoa ngày ấy… THƠ TÌNH MÙA HOA GẠO Em có nhớ mùa hoa gạo trước Xưa một thời nguyện ước ta trao Với anh luôn thấy nghẹn ngào Vì rằng nó đã in vào đáy tim. Ngày tạm biệt em tìm đường mới Dẫu biết rằng chới với lo toan Hẹn nhau sau nếu chu toàn Không quên mùa gạo em ngoan sẽ về. Anh tìm kiếm đam mê thuở dại Của những ngày hứa mãi trao nhau Nhặt bông hoa rụng úa màu Nâng lưu tự hỏi mà đau cõi lòng Nhớ ngày ấy chong chong mộng ước Mong đến ngày kiệu rước em qua Kết duyên se thắm mặn mà Mà giờ cách trở, nhạt nhoà tháng ba. NHỚ EM NHỚ MÙA HOA GẠO Thủa thơ bé mẹ thường hay dọa dẫm Thần cây đa ma cây gạo sợ không Anh chẳng sợ cứ đùa giỡn nhong nhong Cùng với em hai đứa mình quấn quýt Bao trò chơi tưng bừng vui ríu rít Tháng ba về vương vạt nắng vàng ươm Sóng sánh rơi khắp đầu ngõ cuối thôn Bông hoa gạo cũng bung đài nở đỏ Hoa lung linh sáng bừng như thắp lửa Đỏ rực khung trời ngây ngất hồn ta Thời gian trôi hai đứa phải chia xa Hoa thắm đỏ rung phím đàn lỗi nhịp Ngân trong anh nỗi buồn đau da diết Ký ức ngày nào nhớ quá em ơi Đôi chim non quấn quýt mãi không rời Anh nhớ em đỏ ửng hồng đôi má Phút chia tay men tình say đến lạ Ước ao sao thành đôi lứa vợ chồng Thời gian trôi em phai nhạt tình nồng Gieo trong anh nỗi buồn đau vời vợi Cây gạo già vẫn trổ hoa muôn lối Vẫn nồng nàn đỏ sắc thắm hoa tươi Nhưng tình em xa muôn nẻo đường đời Ký ức xưa một mình anh gặm nhấm Nay nát tan giữa đường đời thăm thẳm Chẳng dám hờn dám trách giận em đâu Nếu còn vương một chút nghĩ về nhau Em hãy nghĩ nhớ về mùa hoa gạo Dù dẫu nắng mưa bao mùa giông bão Cây vẫn xanh chồi nảy nụ đơm bông. CHIA TAY MÙA HOA GẠO Gạo đã nở đỏ trời quê ta đó Cánh mỏng manh theo gió gọi mùa hè Em vẫn còn nơi ấy vẫn lặng nghe Ngày xa cách nặng đè bao nỗi nhớ Ta xa nhau đúng vào mùa hoa nở Anh lên đường buông xách vở ra đi Kỷ niệm nào cho ta nhớ một khi Anh còn mãi khắc ghi ngày hôm đó Buồn lây lất vân vi cùng cây cỏ Em khóc oà nhăn nhó lúc hoàng hôn Tình đôi ta sao ai để dỗi hờn Đan nỗi nhớ chập chờn như cánh Én Trách làm chi nếu như tình không bén Xa nhau rồi nghèn nghẹn nỗi sầu rơi Cây Gạo năm nào hoa rụng tả tơi Ai còn nhớ một thời ta chung bước Anh ra đi vì non sông Đất nước Chỉ mong rằng nơi ấy được bình an Hoa Gạo giờ cho ai những thở than Cùng năm tháng bên trăng ngàn le lói. Thơ về hoa Gạo hay nhất đã được tổng hợp trong bài viết sau. Các bạn yêu thích cùng đọc, suy ngẫm những dòng thơ hay này nhé. Mỗi mùa hoa đến đều lại cho ta những dòng cảm xúc dạt dào vô tận, chắc mùa hoa gạo tháng 3 cũng như vậy, khiến ta nhớ tới vùng quê, một miền trong ký ức. Bài viết liên quan Thơ về hoa Bưởi hay nhất, nhiều người đọc 11 Bài thơ hay về hoa loa kèn tháng tư Tuyển tập bài thơ hay về Tình Yêu Thơ tình tháng 10 hay và lãng mạn nhất Tuyển tập Thơ tình tháng giêng, tháng một hay Nói đến hoa gạo, chúng ta thường nghĩ chúng mọc sừng sững ở chùa, đình, đầu làng, giữa đồng và nói đến tháng 3. Ngoài tên hoa gạo, nó còn mang tên hoa Mộc Miên, Pơ lang rất mỹ miều. chính vì thế, nhiều người đã mượn hoa gạo để viết áng thơ văn làm say đắm lòng người. Nếu bạn yêu thơ thì đừng bỏ qua chùm thơ về hoa gạo hay ngắn về hoa gạo hayTuyển tập thơ về hoa gạo hay nhất1. Mùa hoa gạo năm ấyMùa hoa gạo năm nhớ buồn mênh nhập ngũ xa người anh yêu mến .Chờ con thuyền cập có hai năm thôi .Nỗi nhớ tuy nhỏ nhoi .Em thấy xa thăm hoa gạo đỏ vẽ thêm cuộc vụ hai năm thôi .Anh sẽ về chốn cũ .Hai năm thôi là thách tình chúng ta .Lính chúng anh xa tình yêu chung hoa gạo tuyệt chào đón chúng taTình đơm bông nở hai năm xa yêu là thử cháy bỏng con yêu không nằm im .Mà rực lửa nhiệt và em đã là phải thủy hoa gạo đỏ nhung .Như tình anh trao gửi.Thơ Tô Hùng - Group Hội yêu thơ2. Hoa gạoThiên đường một góc chẳng phiền hàPhất cờ đỏ rực cuối làng xaMấy chú ve buồn miên man hátGiật mình! Ồ đã hết tháng ba,Hoa bưởi nhà ai rơi đầy ngõGiờ này sen nụ, chửa thành hoa,Chỉ có mình tôi là kẻ cũNgồi ôm nhung nhớ mãi quê nhà.Thơ Hoai Hien Nguyen - Group Hội yêu thơ3. Mùa hoa gạoỞ trên Tây Bắc nhiều hoaHay mọc thành rừng rất là xinh tươiDuy chỉ có mỗi một loàiLại thích đơn độc một mình lẻ loiNhưng nó lại rất xinh tươiSở hữu màu sắc đỏ tươi tuyệt vờiCánh hoa dày lại thuôn dàiBông có năm cánh uốn cong nhẹ nhàngVới màu sắc đỏ nồng nànKhi đã bung nở thì xòe rất toĐỏ mọng duyên dáng đáng yêuGiống môi thiếu nữ đang thì xuân xanhNhụy hoa thẳng tắp mỏng manhChấm đỏ trên đầu như bùng cháy lênKhi nhìn hoa gạo từ xaCho ta cảm giác rạo rực khó phaiMàu hoa đỏ thắm chói changNhư những đốm lửa sắp bùng cháy lênCây này cũng đặc biệt ghêLá cây rụng hết nhường phần cho hoaTrên cành chỉ độc hoa thôiĐua nhau khoe sắc sáng trưng đất trờiMỗi năm ra đúng một lầnCho ta cảm giác đợi chờ nôn naoĐến khi hoa gạo nở raTrong lòng vui sướng tâm hồn ngất ngâyNgắm hoa thả hồn vào đâyGởi vào trong gió nỗi niềm nhớ quêThơ Giang Nguyen - Group Hội yêu thơBài thơ cây gạo hay và ý nghĩa nhất4. Có một mùa hoa gạoCứ tháng ba, hoa gạo đỏ trên cànhCảnh thơ mộng, như bức tranh nhớ xao xuyến, đan xen thời ngây dạiHai đứa yêu, sao ngại nói nên lời!Chỉ nhìn nhau, bằng ánh mắt nụ cườiTình tri kỷ, phiêu du đời lãng mong ước, phận duyên kia bầu bạnNắm tay nhau, đến ngắm cả trời Mai hồng, ngỏ ý với tình thânBên gốc gạo, yêu ngàn lần say thoảng nhẹ, cánh hoa bay đẹp lắmLàng yên bình, sắc đỏ thắm miên man...Một ngày kia, giặc kéo đến hung tànLoang máu lửa, cơ hàn cảnh loạn bối rối, người trai ra trận mạcVì quê hương, ủy thác xả thân tranh tàn, nắng ửng buổi bình minhNhưng người lính, hy sinh không trở yên nghỉ, nghìn thu vĩnh biệt mãiĐâu biết rằng, người con gái làng thủy chung, giữ trọn vẹn câu thềTừng ấp ủ, niềm tin yêu mòn năm tháng, đang thầm thì nhắc gọiMảnh trăng gầy, đau nhói suốt đời thì qua, đã mấy chục năm ròngVẫn đứng đợi, người trong mơ một đã bạc, cánh hoa rơi nức nởĐợi anh về, đẫm lệ nhớ người xé lòng, tiết tháng ba trời mưaCòn đâu nữa, thời xuân đua hương thương hỡi, hồn đau này ai nhắc?Hoa gạo buồn, nhuộm đỏ khắc vào lẽ nào, người xưa chẳng về tìmĐem kỷ niệm, chôn vùi theo năm tâm khảm, mỗi niềm đau đêm vắngPhía chân trời, hoa gạo phủ mộ xanh...Thơ Thái Xuân - Group Hội yêu thơNgoài hoa gạo thì mái trường cũng là một kỉ niệm đẹp với mỗi người trong chúng ta. Do đó, những bài thơ về mái trường được nhiều người yêu thích. Nếu bạn thích thơ và muốn xua tan đi nỗi niềm nhớ trường có thể đọc những bài thơ trong bài viết thêm Thơ về trường học6. Chùm thơ về hoa gạo Hoa gạoMỗi độ xuân về anh biết khôngTháng ba hoa gạo rụng đỏ đồngNgả nón nhặt hoài hoa thắp lửaĐong đầy kỷ niệm tuổi trắng giờ hoa gạo gợi nhớ mongNỗi nhớ tình yêuRực trong lòngBao giờ nắng ấm hồng đôi máLà khi em thấy nhớ và mong.Thơ Thiên Thanh Thanh - Group Hội yêu thơBài thơ tháng ba mùa hoa gạo hay7. Bến cũNhững bông hoa gạo đỏBến sông xưa nở rồiGió xuân rung nhè nhẹRực rỡ một góc trời*Em sang sông lấy chồngTháng ba mùa hoa gạoĐể sông quê trống vắngGửi buồn vào hư không*Lại một mùa hoa gạoBến quê cứ chạnh lòngEm giờ có hạnh phúc?Như em đã hằng mong*Giờ em ở bên ấyNhớ hoa gạo, bến sông?lâu rồi chưa về lạiCòn nhớ người cũ không?Thơ Yen Tran - Group THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN8. Mùa hoa gạoRực trời hoa gạo tháng baGợi miền ký ức khiến ta nao lòngMiên man hoang hoải nhớ mongMiền quê xa vắng in trong tâm hồnĐón bình minh - ngắm hoàng hônBên cây gạo cũ đầu thôn giữa đồngMàu hoa đỏ giữa hư khôngNhư ai khắc khoải ngóng trông đợi chờMột thời dĩ vãng mộng mơHồn nhiên trong sáng ngây thơ vào đờiThoáng buồn khi thấy hoa rơiGiống như khoảnh khắc nói lời chia tayQuá khứ, hiện tại, sau nàyNên chăng đừng"quá" mê say điều gìCuộc đời như những chuyến điGặp nhau thì ít - chia ly thì nhiềuThề nguyền"mãi mãi" khi yêuCó khi cũng chỉ là phiêu nhất thờiThơ Thánh Thơ - Group THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN9. Mộc Miên Thắp lửa hương yêuNắng lên..Hoa gạo rực trờiTháng ba xuân đã thảnh thơi sắp tànĐất trời họa cảnh miên manMột mùa hoa đỏ nồng nàn hạ sangChiều buông..Giọt nắng mênh mangCây gạo ven làng thắp lửa màu hoaNặng lòng người ở nơi xaNay trở về nhà tìm chút hương quêTrải lòng..Một thoáng đam mêCũng mùa hoa ấy tràn trề nét xuânMộc miên dạo khúc ca ngânTiếng yêu trao gửi tần ngần bâng khuângTình quê..Đằm thắm lâng lângMộc miên sắc đỏ như vầng trái timCuộc đời tựa sải cánh chimXa mùa hoa ấy đi tìm ước mơMộc miên..Gửi gắm vần thơGhi sâu ký ức chẳng mờ chẳng xaTình đầu hẹn giữa mùa hoaLúc tròn đôi chín thật là đắm sayHoàng hôn..Gió thoảng bay bayCánh hoa rơi rắc vương đầy lối quenTrở về tìm chút lãng quênMộc miên hoa gạo thắm miền hương yêu.Thơ Hương Quê - Group THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN10. Lỡ thì hoa gạoTháng ba mùa hoa gạoĐỏ rực đón chào xuânNhưng xuân đang cuối vụHè lấp ló vào mùaBông hoa gạo bé nhỏKhoảnh khắc cho bùng cháyRồi lặng lẽ xoay trònGieo mình theo cơn gióThanh minh mùa hoa gạoMẹ bồng con thẫn thờNhìn bông hoa gạo nởChợt chạnh lòng nhớ aiGiao thời mùa hoa gạoBiết trách ai sao đànhLạnh giá rét nàng bânLỡ rồi hoa phải nởThơ Cầm Phạm Thanh - Group THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN11. Tháng ba mùa hoa gạoHoa gạo nở rộ khắp trời,Sắc hoa nóng đỏ như mời nắng kìa hoa rụng bên thềm,Sắc hoa màu nhớ nỗi niềm năm xưa!-Khi xưa tôi đứng dưới mưa,Trận mưa trái mùa tôi đứng bên gạo tan tác trước thềm,Cánh hoa ướt sũng như phiền đau thương!-Em nhặt một cánh hoa lên,Đưa cho tôi giữ, nhớ tình đôi ta....Hôm nay trong ánh chiều tà,Hoa gạo đỏ rực như hoa năm nao!-Nhưng tôi chẳng hiểu vì sao,Hoa xưa tôi ép khô vào giấy nàng sao nỡ đoạn đành,Bỏ sang thuyền mới dứt tình cùng tôi!-Người xưa nay vắng bặt rồi,Hoa gạo vẫn nở rực trời Thăng hoa lòng mãi nhớ mong,Người xưa hỡi,em đã không chung tình!-Hoa gạo rơi đầy trên sân,Màu hoa máu trút hồn anh hận sầu,Hoa gạo nở rồi tàn mau,Tháng ba hoa gạo lao xao nỗi buồn!Thơ Trần Thanh Việt - Group THƠ VÀ NHỮNG TÌNH KHÚC VƯỢT THỜI GIAN Với những bài thơ về hoa gạo trên đây, hy vọng các bạn đã có được những giây phút thư giãn, vui vẻ và hạnh phúc. Còn có rất nhiều bài thơ tổng hợp chia sẻ theo chủ đề, các bạn có thể đọc thêm. Disclaimer The information available on the site is only available for informational purposes at the user’s sole risk. we take no guarantee of the accurateness, value, or completeness of the information and shall not be held responsible or liable for any errors, omissions, or inaccuracies in the information or if any user is solely relied on the information. user is himself responsible for verifying the information as being appropriate for personal use. we don’t claim to be officially related to any brands, products or services mentioned on the website and have no right to them. we only offer support guides and the images, names, media or links used on the website are just for the reference and informational purpose only. PH +1 000 000 0000 24 M DriveEast Hampton, NY 11937

bài thơ hoa gạo tháng 3